Trên dòng chảy thời gian của miền Đại Điền vào những năm đầu thế kỷ 20, câu chuyện về cô Ba Trân phản ánh một trang đầy cảm xúc về sự bi thảm của người phụ nữ trong hoàn cảnh phải đối mặt với áp lực gia đình chồng. Hàng ngày, cô phải đối diện với những quy củ khắc nghiệt, buộc phải chịu đựng và thấu hiểu những giá trị họ thừa hưởng từ thế hệ cha ông. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài mặc cảm của một người mẹ chồng, cô Ba Trân luôn mang trong mình một bi kịch tâm hồn, truyền bá đặc vị âm đạo mà người khác khó chiêm nghiệm. Đó không chỉ là sự đau đớn về tình cảm bị thời gian trói buộc, mà còn là sự mất mát chính mình khi phải hy sinh bản thân để bảo vệ dòng họ truyền thống. Đời sống của cô trở nên thổn thức hơn bao giờ hết, khi khắc khoải nhìn thấy bản thân mình lặng thinh trong câu chuyện mẹ chồng ký kết bằng cả nước mắt và máu.